THE SHADOW IN THE MIRROR
Tất cả chúng ta ai cũng đã từng nghe những câu chuyện về những con quỷ sống trong gương như: Bloody Marry hay những con quỷ khác. Chúng chiếm lấy kính và chọc phá bạn. Có nhiều truyền thuyết đô thị nói về cách triệu tập chúng. Cách đây không lâu, tôi đã thử triệu hồi Boogeyman nhưng nó không thành công, tôi nghĩ chúng không tồn tại, chúng không phải huyền thoại.
Gần đây tôi đã chuyển vào nhà riêng của tôi sau khi li dị vợ. Tôi bị thu hút bởi một cái gương được gắn âm vào tường, nó có một vài vết nứt, tôi không nhớ là những vết nứt có ở đó khi tôi đến xem nhà. Tôi không bận tâm lắm cho đến khi sự thoait mái của tôi bị phá hỏng.
Giờ đây, thật là lạ khi có cảm giác một vật di chuyển từ nơi mà bạn nghĩ nó đã từng bất động ở đó. Tôi hay đánh mất chìa khóa của mình, thật ra mà nói thì đồ vật của tôi tự di chuyển khi tôi không để ý, tôi không chắc mình có bị ảo giác không nữa. Đêm đó, tôi ngủ muộn hơn bình thường, Chả là tôi bị thu hút bởi những bài viêt của bạn tôi trên blog của nó, tôi đọc say mê đến khi nhận ra thì rất trễ rồi. Tôi ngáp ngắn ngáp dài, đóng máy tính lại và nhìn vào gương và nhận ra có một điều khá kì lạ, màu áo sơ-mi của tôi nó hỏi khác. Tôi lo lắng và nghĩ rằng do tôi nhìn vào màn hình máy tính nhiều quá nên bị hoa mắt. Định tắt đèn thì tôi thấy có gì đó xẹt ngang qua khóe mắt tôi, nhưng tôi không quan tâm lắm, tôi tắt đèn rồi đi ngủ.
Những đêm đầu tiên tôi hay giật mình thức dậy lúc nửa đếm vì những tiếng ồn. Có lẽ căn hộ kế bên căn hộ cuar tôi là một gia đình hết sức ồn ào. Đêm nay, tôi nghe thấy tiếng động, không lớn không nhỏ chỉ vừa đủ để tôi thức dậy, tôi thực sự hoảng khi thấy có một cái bóng trong gương. Tôi nghĩ đây chỉ là ảo giác do giấc ngủ gây ra nhưng cái bóng này nấn ná khá lâu so với thời gian mà tôi nghĩ. trước khi biến mất, cái bóng bay lở lửng. Tôi định sẽ để đèn và ngủ tiếp nhưng giấc ngủ đã chào tạm biệt tôi khi những tia nắng đầu ngày kia len lỏi vào phòng. Tôi dặn lòng là bản thân mình bị ám ảnh do đọc những câu chuyện tối nghĩa.
Mãi cho đến một vài đêm sau đó, những lời nói dối an ủi bản thân của tôi bỗng chốc trôi vào quên lãng vì tôi đã nhìn thấy được sự thật. Khi tôi đang ngồi trên giường xem video trên máy tính, tôi cảm thấy có điều kì lạ đang xảy ra bên trong chiếc gương: màu sắc ga trải giường của tôi trong gương khác hẳn bên ngoài. Tôi chớp mắt hai cái và mọi thứ trở lại bình thường. Nhưng tôi kinh hãi khi phát hiện ra bên góc của chiếc gương là cái bóng đên đáng sợ mà tôi đã nhìn thấy mấy hôm trước. Tôi vội chạy lại phía cửa, càng đi lại gần cửa thì hình ảnh của nó trong chiếc gương càng gần tôi hơn, tôi hoảng sợ. Phụt, đèn trong phòng bỗng vụt tắt, tôi mò mẫm trong bóng tối cố tìm cho ra một nguồn sáng nhỏ nhoi. Vừa hoảng sợ, vừa mệt mỏi, hai cảm giác này khiến tôi chỉ muốn đầu hàng cái bóng đen đó. Ngay khi suy nghĩ ấy vừa hiện lên trong đầu tôi thì bỗng đèn hoạt động lại bình thường, căn phòng của tôi trỏ lại sự yên bình vốn có của nó, nói đúng hơn là sự yên bình tôi muốn nó phải có.
ngày hôm sau vẫn y như vậy, tôi ngồi xem máy tính, cái bóng hiện ra, đèn tắt, đèn bật nhưng lần này cái bóng không biến mất mà nó bay lơ lửng lại gần tôi. Đó là lúc tôi thấy điều kì lạ xảy ra, cái máy tính của tôi không con trên gối như tôi đã đặt nó trước đó nữa, mà nó nằm ngay bên dưới chân giường. Tôi nhìn cái bóng mà, tôi có cảm giác như nó đang nhìn tôi vì bạn biết đấy, nó chỉ là cái bóng đen nên tôi không thể xác định vị trí mắt của nó ở đâu, tôi nghĩ là nó cũng đang nhìn tôi, nó vùng vẫy như muốn thoát ra khỏi nơi đó.
Tôi sống trong sự sợ hãi đối với chiếc gương trong chính ngôi nhà của mình. Mọi chuyện đối với tôi đang trở nên lạ lẵm, Như đôi khi tôi thấy một cái bóng lóe ra khỏi khóe mắt cảu mình, chiều dài của hành lang không còn giống nhủ tôi đã nhớ...Tôi phải tiêu diệt chiếc gương trước khi quá muộn, trước khi chuyện tệ hơn có thể xảy ra. Thuốc an thần và sự sợ hãi khiến tôi có cảm giác như bị tra tấn. Thật đáng sợ, tôi không thể chịu thêm được nữa.
Bây giờ mọi thứ đều bị chi phối bởi chiếc gương kia. Tôi không còn muốn chiến đấu nữa, tôi không muốn suy nghĩ nhiều nữa, tôi quyết định ngồi đối diện cái gương, ngồi đối diện cái bóng. Cơ thể tôi không còn một chút sức lực, không thể chịu đựng được. Trong lúc tuyệt vọng, bên khóe mắt tôi thấy một cây kéo đang bay lơ lửng, nhưng tôi chẳng quan tâm nữa, vì dù gì thì tôi cũng chẳng còn gì trên đời ngoại trừ ngôi nhà này, không còn nơi nào để đi, không còn lí do để tôi sống nữa,... Trong lúc tôi bận rộn trong mớ suy nghĩ ấy thì từ sau đầu, tôi có cảm giác một vật nhọn ghim sâu vào não tôi, tôi ngã gục xuống, tôi cảm thấy buồn ngủ, tôi muốn nhắm mắt lại, tôi mỉm cười vì có lẽ sẽ không còn ai đánh thức mình nữa.
.
.
.
from: reddit
Mãi cho đến một vài đêm sau đó, những lời nói dối an ủi bản thân của tôi bỗng chốc trôi vào quên lãng vì tôi đã nhìn thấy được sự thật. Khi tôi đang ngồi trên giường xem video trên máy tính, tôi cảm thấy có điều kì lạ đang xảy ra bên trong chiếc gương: màu sắc ga trải giường của tôi trong gương khác hẳn bên ngoài. Tôi chớp mắt hai cái và mọi thứ trở lại bình thường. Nhưng tôi kinh hãi khi phát hiện ra bên góc của chiếc gương là cái bóng đên đáng sợ mà tôi đã nhìn thấy mấy hôm trước. Tôi vội chạy lại phía cửa, càng đi lại gần cửa thì hình ảnh của nó trong chiếc gương càng gần tôi hơn, tôi hoảng sợ. Phụt, đèn trong phòng bỗng vụt tắt, tôi mò mẫm trong bóng tối cố tìm cho ra một nguồn sáng nhỏ nhoi. Vừa hoảng sợ, vừa mệt mỏi, hai cảm giác này khiến tôi chỉ muốn đầu hàng cái bóng đen đó. Ngay khi suy nghĩ ấy vừa hiện lên trong đầu tôi thì bỗng đèn hoạt động lại bình thường, căn phòng của tôi trỏ lại sự yên bình vốn có của nó, nói đúng hơn là sự yên bình tôi muốn nó phải có.
ngày hôm sau vẫn y như vậy, tôi ngồi xem máy tính, cái bóng hiện ra, đèn tắt, đèn bật nhưng lần này cái bóng không biến mất mà nó bay lơ lửng lại gần tôi. Đó là lúc tôi thấy điều kì lạ xảy ra, cái máy tính của tôi không con trên gối như tôi đã đặt nó trước đó nữa, mà nó nằm ngay bên dưới chân giường. Tôi nhìn cái bóng mà, tôi có cảm giác như nó đang nhìn tôi vì bạn biết đấy, nó chỉ là cái bóng đen nên tôi không thể xác định vị trí mắt của nó ở đâu, tôi nghĩ là nó cũng đang nhìn tôi, nó vùng vẫy như muốn thoát ra khỏi nơi đó.
Tôi sống trong sự sợ hãi đối với chiếc gương trong chính ngôi nhà của mình. Mọi chuyện đối với tôi đang trở nên lạ lẵm, Như đôi khi tôi thấy một cái bóng lóe ra khỏi khóe mắt cảu mình, chiều dài của hành lang không còn giống nhủ tôi đã nhớ...Tôi phải tiêu diệt chiếc gương trước khi quá muộn, trước khi chuyện tệ hơn có thể xảy ra. Thuốc an thần và sự sợ hãi khiến tôi có cảm giác như bị tra tấn. Thật đáng sợ, tôi không thể chịu thêm được nữa.
Bây giờ mọi thứ đều bị chi phối bởi chiếc gương kia. Tôi không còn muốn chiến đấu nữa, tôi không muốn suy nghĩ nhiều nữa, tôi quyết định ngồi đối diện cái gương, ngồi đối diện cái bóng. Cơ thể tôi không còn một chút sức lực, không thể chịu đựng được. Trong lúc tuyệt vọng, bên khóe mắt tôi thấy một cây kéo đang bay lơ lửng, nhưng tôi chẳng quan tâm nữa, vì dù gì thì tôi cũng chẳng còn gì trên đời ngoại trừ ngôi nhà này, không còn nơi nào để đi, không còn lí do để tôi sống nữa,... Trong lúc tôi bận rộn trong mớ suy nghĩ ấy thì từ sau đầu, tôi có cảm giác một vật nhọn ghim sâu vào não tôi, tôi ngã gục xuống, tôi cảm thấy buồn ngủ, tôi muốn nhắm mắt lại, tôi mỉm cười vì có lẽ sẽ không còn ai đánh thức mình nữa.
.
.
.
from: reddit
Nhận xét
Đăng nhận xét