CLAP ! CLAP ! CLAP !

 Một ngày nọ, một cặp vợ chồng mới cưới đi leo núi. Mặt trời bắt đầu xuống núi nhưng họ bị lạc đường. Đi một hồi lâu, cô vợ bắt đầu lo lắng, người chồng trấn an cô rằng: " Họ sẽ sớm quay lại chiếc xe của mình." Tuy nhiên, sau nhiều giờ đi bộ, họ vẫn chưa quay về được nơi họ ở.

 Trời thì đã tối, càng tối hai vợ chồng càng kiệt sức hơn Họ không có một chiếc la bàn hay bản đồ nào nên việc xác định phương hướng giữa khu rừng rậm rạp chỉ toàn cây và cây là rất khó. Ngay khi họ định từ bỏ hi vọng thì họ phát hiện ra một cabin nằm giữa rừng. 

 Chiếc cabin trông như từng rất tốt. Có vẻ đã lâu không ai sử dụng hay quét dọn nên nhìn nó rất xác xơ. Một số cửa kính đã bị vỡ ra, những miếng gạch lát trần rỏi vỡ rải rác trên trần nhà. Người chồng gõ cửa nhưng không ai trả lời, thấy thế ông liền đẩy nhẹ cửa. Cánh cửa mở ra từ từ kèm theo một tiếng ken két buốt óc. 

 Nhìn bên trong, hai vợ chồng mới hiểu hết được sự tồi tàn của nó là như thế nào. Chỉ còn lại một vài món đồ dùng trong nhà, sàn nhà thì được phủ một lớp bụi bẩn khá dày. Họ bước vào trong, mùi mốc meo và một bầu không khí lạ lùng bao trùm lấy họ.

 Họ nhìn trên trần nhà, dọc các bức tường đều được sơn grafiti chứ " Chết", " chết" dọc khắp ngôi nhà. Hai vợ chồng tỏ ra chán nản khi nhìn thấy những chữ đó. Sau một hồi lâu quan sát, người chồng với tay lên trần nhà và nhận ra vết sơn còn chưa khô. 

 Tuy rất sợ hãi nhưng hai vợ chồng quyết định ở lại do không còn nơi nào để đi và nếu ra ngoài vào gờ này thì chỉ có nước làm mồi cho những con thú dữ núp sau những khúc gỗ to. Họ mặc kệ dòng chữ kia có đáng sợ như thế nào, họ vẫn quyết định ở lại.

 Lên tầng, họ tìm thấy một chiếc nệm bướm đêm cũ, họ trò lên, đắp bằng tấm chăn cũ kĩ kia, họ cố gắng làm mọi cách để họ có thể cảm thấy thoải mái nhất trong hoàn cảnh này. Hai người nằm cuộn mình vào nhau để sưởi ấm và bắt đầu ngủ.

 Nửa đêm,họ bị đánh thức bởi tiếng sột soạt kì lạ. Họ nghĩ chắc có ai đó đang di chuyển căn lều. " Anh có nghe thấy gì không? Chắc có ai đang ngoài đó đấy."- Người vợ nói. Người chồng nghe ngóng một lúc nhưng chẳng nghe được gì, anh ta bước lại gần cửa sổ, mở cửa lên,thò đầu ra và nói: " Có ai ở đó không?", không ai trả lời.

 Anh nhún vai, định quay lại giường thì cô vợ nói:" Có lẽ họ không nói được." Anh quay lại, thò đầu ra một lần nữa và hỏi: " Có ai ở dó không? Vỗ tay một tiếng là có, hai tiếng là không." Bỗng từ đâu vang lên một tiếng Clap. Anh quay lại nhìn vợ và nói: " Đúng là ngoài dó có người." Dù anh cố gắng để nhận dạng nhưng thứ anh thấy chỉ là bóng tối sâu thẳm bao trùm xung quanh ngôi nhà. 

 NGười chồng ( H ): Anh có phải chủ lều không?

 Người vỗ tay  ( C ): Clap,Clap

 H: Anh có phải đàn ông?

 C: Clap, Clap

 H: Đàn bà à??

 C: Clap, Clap

 H: Bạn có phải con người không??

 C: Clap, Clap

 Một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng anh, anh ráng giữ bình tĩnh và nói

 H: Bạn đến đây một mình à??

 C: Clap, Clap

 H: Bạn có bao nhiêu người, mỗi người hãy vỗ tay một cái.

 C: CLap
     Clap
        Clap
       Clap
        Clap
       Clap
       Clap
......





























Nhận xét

Bài đăng phổ biến