DISNEYLAND'S FIRE DEPARTMENT
Nhiều năm trước, vào một mùa hè, tôi đã đến Disneyland's trong một tuần và nó là một trong những tuần tuyệt nhất đời tôi. Mặc dù, có một tòa nhà mà tôi nghĩ rằng nó đặt không đúng chỗ. Đó là Sở cứu hỏa Disneyland, tôi đã biết về nó và tôi đoán rằng hầu hết những người từng đi Disneyland đều biết về nó.
Tôi đã nghe nói về nó trên truyền hình trước đó. Walt Disney có một căn phòng bí mật bên trong tòa nhà, điều thú vị là người đã sáng lập ra nơi này vẫn ở lại và quan sát mọi người ra vào công viên của mình. Hầu hết mọi người đều không biết về ngọn đèn dầu của ông ấy và một lần nữa, mọi người không quan tâm. Ông có một ngọn đèn dầu cạnh cửa sổ căn phòng luôn bật lên khi ông quan sát mọi người đến và đi. Một số người tin vào câu chuyện đó, một số người không. Tôi thì tin vào nó vì nó xảy ra vào ngày cuối cùng tôi ở lại đây.
Ngày cuối cùng hơi buồn, vì tôi biết rằng mình sẽ không trở lại nơi này sau một khoảng thời gian dài nữa. Chương trình pháo hoa kết thúc và chúng tôi đang hướng ra phía cổng của công viên. Tôi bảo bố hãy chụp thêm một tấm hình cuối thật đẹp trước khi rời đi, tôi đã nhờ được một người giữ máy.
Ngày hôm sau, khi gia đình chúng tôi chuẩn bị về, tôi đã mất vài phút để xem lại các bức ảnh trong máy ảnh. Tôi bỏ qua tất cả tấm ảnh cho đến tấm cuối cùng- đó là hình chụp gia đình tôi trên một xe cứu hỏa và mỉm cười. Khi nhìn kĩ và nghiên cứu tấm ảnh hơn nữa, tôi thấy có thứ gì đó phía sau gia đình tôi, đó là một cái cửa sổ, nó phát sáng lờ mờ.
Sau đó tôi nhớ ra câu chuyện cây đèn dầu ở căn phòng Sở cứu hỏa, tôi không thấy hoảng sợ mà chỉ hơi rùng mình. Vì tôi biết đó chỉ là Walt Disney nhìn qua công viên của ngay cả khi ông đã chết.
Tôi đã nghe nói về nó trên truyền hình trước đó. Walt Disney có một căn phòng bí mật bên trong tòa nhà, điều thú vị là người đã sáng lập ra nơi này vẫn ở lại và quan sát mọi người ra vào công viên của mình. Hầu hết mọi người đều không biết về ngọn đèn dầu của ông ấy và một lần nữa, mọi người không quan tâm. Ông có một ngọn đèn dầu cạnh cửa sổ căn phòng luôn bật lên khi ông quan sát mọi người đến và đi. Một số người tin vào câu chuyện đó, một số người không. Tôi thì tin vào nó vì nó xảy ra vào ngày cuối cùng tôi ở lại đây.
Ngày cuối cùng hơi buồn, vì tôi biết rằng mình sẽ không trở lại nơi này sau một khoảng thời gian dài nữa. Chương trình pháo hoa kết thúc và chúng tôi đang hướng ra phía cổng của công viên. Tôi bảo bố hãy chụp thêm một tấm hình cuối thật đẹp trước khi rời đi, tôi đã nhờ được một người giữ máy.
Ngày hôm sau, khi gia đình chúng tôi chuẩn bị về, tôi đã mất vài phút để xem lại các bức ảnh trong máy ảnh. Tôi bỏ qua tất cả tấm ảnh cho đến tấm cuối cùng- đó là hình chụp gia đình tôi trên một xe cứu hỏa và mỉm cười. Khi nhìn kĩ và nghiên cứu tấm ảnh hơn nữa, tôi thấy có thứ gì đó phía sau gia đình tôi, đó là một cái cửa sổ, nó phát sáng lờ mờ.
Sau đó tôi nhớ ra câu chuyện cây đèn dầu ở căn phòng Sở cứu hỏa, tôi không thấy hoảng sợ mà chỉ hơi rùng mình. Vì tôi biết đó chỉ là Walt Disney nhìn qua công viên của ngay cả khi ông đã chết.
Nhận xét
Đăng nhận xét